🌖 Ở Nơi Ấy Tôi Đã Thấy

Trong một lần chúng tôi đi công tác cùng nhau, tôi đã nói ra tâm sự của mình với Quyết. Tôi nói là suốt 3 năm nay thầm yêu trộm nhớ và luôn ở bên hỗ trợ anh ấy trong công việc. Mỗi ngày chỉ cần nhìn thấy Quyết là cả ngày đã tràn đầy năng lượng làm việc. Đến một ngày trái tim tôi bỗng nguội lạnh, tình yêu dành cho chồng hầu như đã không còn, tôi chấp nhận buông tay để anh ấy có mối quan hệ bên ngoài. Chồng tôi là một người đàn ông tốt và biết điều. Bao nhiêu năm qua thứ anh vun đắp chỉ là hạnh phúc gia đình. Nếu thế, Thiên Chúa bị đóng khung trong những ngôi nhà thờ, trong những nơi mà tôi gọi là nơi Chúa ở. Có lẽ, đã đến lúc trả lại cho Ngài cái nhìn đầy đủ và xác đáng: Ngài hiện diện trong mọi sự. Tôi có thể tìm thấy Ngài cả trong công việc của tôi. Sau thời gian đó tôi xin được việc làm ở nơi mới, gặp gỡ chồng hiện tại rồi hai đứa yêu đương hơn hai năm thì kết hôn. Giờ tôi cũng sinh bé đầu lòng cho chồng rồi, anh ấy là người hiền lành, ít soi mói nên không hề biết tôi đã từng sinh nở 1 lần. Tôi dịch thử rồi. thư mà thầy giáo viết cho một học sinh. Tôi nhờ anh chị sửa với nhe. トゥイへ Thuỷ やあ!卒業おめでとう!あなたは Nhưng, hiện tôi đã bắt đầu trồng trọt và sẽ tự cung cấp được đầy đủ dinh dưỡng cho bữa ăn của mình", anh nói thêm. Những thành quả bước đầu ấy khiến Ngọc bỗng chốc yêu rừng và muốn biến mảnh đất cằn sỏi đá thành nơi thật đáng sống. "Thật tuyệt và thật tốt, câu lạc bộ thực sự thân thiện, nơi tôi cảm thấy rất vui vẻ." Casemiro nói với MUTV. "Tôi đã cảm thấy thoải mái ở đây ngay từ ngày đầu tiên. Tôi thực sự hạnh phúc với các đồng đội của mình, họ luôn giúp đỡ tôi." "Ban huấn luyện luôn giải thích rõ ràng mọi thứ cho tôi, tôi đang làm rất tốt và rất hạnh phúc. Tôi trách Thảo: "Biết người ta không chịu trả sao em còn tiếp tục cho vay?". Thảo đáp rằng tính cô ấy cả nể, hai người ở chung với nhau đã 4 năm, mà Huyền lại rất khéo nói, lần nào cũng hứa "vay nốt khoản này thôi rồi trả hết cả thể". Anh ấy đã thuyết phục thành công vợ tôi ở lại, sau đó cô ấy khuyên tôi. Vợ tôi thích Arteta đến nỗi tôi tưởng cô ấy ngoại tình. Bạn biết đấy, điên rồ thật, tôi đã nghe 2 người họ. Tôi thích sự ấm áp ấy. Anh ấy thẳng thắn, trung thực. Kế hoạch thì rõ ràng 6WPM. Dec 4, 2016 TM Trên một ngọn núi cao, có hai người sống không mùa đông, mùa nắng, họ chỉ biết có một mùa, đó là mùa của yêu thương. Đó là Giấc mơ Chapi. Tôi nghe Giấc mơ Chapi cũng thấy nao lòng về một nơi yên bình, nơi đó không có sự buồn vui…. Tống Mai Trên ngọn núi cao chỉ có hai người. Photo TongMai Giấc Mơ Chapi NS Trần Tiến Y Moan Y Rock Ở nơi ấy tôi đã thấy trên ngọn núi cao Có hai người, chỉ có hai người yêu nhau. Họ đã sống không mùa đông, không mùa nắng mưa Có một mùa, chỉ có một mùa yêu nhau. Ở nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồi Một mái tranh nghèo, một nhà sàn yên vui Ở nơi ấy họ đã sống cuộc sống yên bình Ai nghèo cũng có cây đàn Chapi Khi rung lên vài sợi dây đàn đã đong đầy hồn người Raglay Ôi Raglai yêu rừng cây ngọn núi mang tiếng đàn Chapi. Ai yêu tự do, yêu rừng xanh thì lên núi nghe đàn Chapi. Tôi yêu Chapi không còn cô đơn Không buồn, không vui … Tôi nghe Chapi chợt thấy nao lòng từ một giấc mơ … Ôi Chapi Chapi, Cha pi, Cha pi, Cha pi… ôi Cha pi … ***** Tìm lại giấc mơ Chapi Nguồn Aug 3, 2016 “Giấc mơ Chapi” của nhạc sĩ Trần Tiến, nhiều người vẫn gọi nó là tình khúc của những kẻ lãng du tha thiết muốn đi tìm giấc mơ mang hồn tiếng đàn tre của người Raglai. Tiếng đàn Chapi, điệu nhạc Chapi chính là lòng người Raglai, hồn người Raglai thẳm sâu trong sương khói hoai hoải miền sơn cước. Không khó để tìm ra vùng đất một mái tranh nghèo, một nhà sàn yên vui khơi gợi nguồn cảm hứng cho nhạc sĩ Trần Tiến sáng tác, đó chính là những huyện miền núi của tỉnh Ninh Thuận, nơi phân bố cư trú của đồng bào dân tộc Raglai. Họ chính là chủ nhân của cây đàn Chapi độc đáo khiến nhiều người say mê qua lời kể của ca khúc “Giấc mơ Chapi” của nhạc sĩ Trần Tiến… Không người Raglai nào có thể nhớ cây đàn Chapi xuất hiện từ khi nào, họ chỉ biết đó là cây đàn của người nghèo bởi người Raglai giàu có đã có bộ Mã la mua bằng trâu bằng bò đắt giá truyền qua nhiều thế hệ. Những người khốn khó hơn đã nghĩ ra cách làm cây đàn bằng những chất liệu có sẵn trên rừng để tạo ra âm thanh giống hệt bộ Mã la, từ đó cây đàn Chapi xuất hiện mọi lúc mọi nơi trong đời sống của người Raglai. Phụ nữ Raglai vừa có thể địu con vừa có thể đánh đàn Chapi để cho giấc ngủ em bé thêm ngon lành. Người đàn ông có thể chơi trong đêm trăng mờ bên suối để hẹn hò. Trong những lúc nghỉ ngơi trên nương rẫy, đàn Chapi cũng vang lên để hòa cùng giọt mồ hôi. Và Chapi cũng bước vào lễ hội mừng năm mới, nhà mới của buôn làng. Đàn Chapi, chỉ đơn giản là một ống tre, hai đầu có mấu, dài khoảng 40 cm, có 8 dây, 4 phím bao quanh ống tre. Lên cao hay xuống thấp cao độ là nhờ 16 “con ngựa” chêm ở các đầu dây. Người chơi đàn gảy vào phím, hộp cộng hưởng là ống tre được úp một đầu vào bụng. Tre làm đàn phải là ống tre gai tròn, vỏ bóng và mỏng, mọc trên những đồi cao, vì mọc dưới thấp rễ uống nhiều nước tiếng kêu sẽ không thanh. Những người còn mê đàn Chapi kể rằng, muốn tìm được cây tre làm đàn, họ đã phải đợi đến gần 2 năm trời. Khi tìm được bụi tre ưng ý, thân tre còn xanh, đánh dấu để đó. Đợi hơn một năm sau khi vỏ tre chuyển màu vàng thì dùng rựa vạt ngang thân, đốn thành lóng mang về. Còn phải gác trên chái bếp khoảng 3-4 tháng cho ống tre thật khô, thật dai, thật bền mới hạ xuống làm đàn… Chơi đàn Chapi cũng không phải chuyện đơn giản, do không có những ghi chép ký âm nên từ bao đời nay cách học đàn vẫn dừng lại ở chuyện truyền nghề trực tiếp. Điều này phụ thuộc rất nhiều vào năng khiếu và sự yêu thích của người được truyền lại. Các giai điệu có thể được chơi trên cây đàn Chapi cũng được truyền lại từ nhiều thế hệ với nội dung đơn giản mộc mạc như tâm tính người Raglai, như giai điệu con ếch con chim than thở du êm chào khách. Cả vùng Raglai Ma Nới đến nay chỉ còn Chamale Âu biết làm đàn và biết gảy Chapi. Nhưng ngày nay, một sự thật đáng buồn là cây đàn Chapi đang mất dần trên chính quê hương của mình. Cây đàn Chapi thấm đẫm tâm sự người Raglai đang hứng chịu một nỗi buồn, đó là lớp trẻ sau này không còn say mê với cây đàn của cha ông. Họ đang làm quen với những nhạc cụ tối tân hơn, những âm thanh xập xình chốn thành thị. Cả vùng Raglai Ma Nới đến nay chỉ còn Chamale Âu biết làm đàn và biết gảy Chapi. Chamale Âu đã ở tuổi lục tuần. Mỗi lần có khách đến chơi hỏi về cây đàn, ông quý lắm. Đây là dây mẹ, đây là dây cha, đây dây con trai, đây dây con gái. Dây cha thì cao, dây mẹ thì trầm, dây con lớn thanh, dây con út nhỏ. Hứng lên, ông lại ôm đàn Chapi và gảy. “Điệu “Con ếch” vang lên như báo những cơn mưa đầu mùa, gọi nhau lên nương trồng tỉa. Điệu “Con chim” báo cho nhau khoảng thời gian trong ngày. Điệu “Thở than” như chia sẻ những nỗi niềm buồn khổ. Điệu “Em ở lại anh về” nói lời giã biệt sau trắng đêm hò hẹn nơi suối vắng, rừng sâu. Rồi đến “Con gái lúa”, “Con trai bắp” cũng chỉ đơn giản là những tâm sự từ đáy lòng người Raglai yêu quý hạt lúa, hạt bắp như chính con trai, con gái của mình. Ông hát lên ngôn ngữ Raglai theo tiếng đàn Chapi trầm bổng “Hỡi bắp trắng con trai của mẹ/Hãy để cho mẹ được bình an, no đủ/Hỡi bắp trắng con trai của mẹ/Đừng để nước muốn đổ, nồi muốn nghiêng…”. Ông hát, nhưng trong đôi mắt người đàn ông Raglai ẩn chứa nỗi cô đơn khôn tả. Cả vùng Ma Nới này chẳng có đứa nhỏ nào biết làm đàn, gảy đàn Chapi nữa. Ông buồn, vì tình yêu Chapi, tình yêu Raglai bỏng cháy trong ông đang thôi thúc ông níu giữ những gì đang nguy cơ vụt mất. Ông lo, cuộc đời mình liệu có đủ dài để kịp truyền lại những ngón đàn Chapi, truyền lại những báu vật từ thuở ông bà… Giấc mơ Chapi đang mờ dần đi nhưng vẫn còn những tấm lòng quyết giữ gìn vốn quý văn hóa của dân tộc. Đó chính là niềm vui, niềm hy vọng cho những ai đã từng đặt chân đến vùng đất này mang về từ mảnh đất Đắc rai. Họ tin một ngày không xa tiếng đàn Chapi lại vang lên để không gian núi rừng thêm bác ái, thêm thanh bình, thêm xanh tươi và giấc mơ Chapi không bao giờ tắt. Ở nơi ấy tôi đã thấy trên ngọn núi caoCó hai người, chỉ có hai người yêu nhauHọ đã sống không mùa đông, không mùa nắng mưaCó một mùa, chỉ có một mùa yêu nhauỞ nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồiMột mái tranh nghèo, một nhà sàn yên vuiỞ nơi ấy họ đã sống cuộc sống yên bìnhAi nghèo cũng có cây đàn chapiKhi rung lên vài sợi dây đàn đã đong đầy hồn người RaglaiƠi Raglai những rừng cây ngọn núi mang tiếng đàn chapiAi yêu tự do yêu rừng xanh thì lên núi nghe đàn chapiTôi yêu chapi không còn cô đơn, không buồn, không vuiTôi nghe chapi chợt thấy nao lòngVì một giấc mơ hỡi chapi Lyrics for Nơi Ấy by Ha OkioGió Con đường ấy Và nắngTrên hàng cây Nhớ Sao lại nhớ tên? Sao hình bóng vẫn còn đây? Những nơi hò hẹn Những gương mặt quen Và ta nhớ ơi là nhớ Vui buồn thuở xưa mộng mơ Còn lại nơi ấy mắt biếc Còn lại nơi ấy luyến tiếc Còn lại nơi ấy bao ước mơ tan vào nhau Còn lại nơi ấy dấu vết Còn lại nơi ấy giá rét Còn lại nơi ấy, nơi phố quen ta gặp nhau Ta gặp nhau Vẫn là Con đường ấy Và nắng vẫn chiếu qua hàng cây Vui biết mấy Gặp lại đây Điều trông thấy Ngày hôm nay Những nơi hò hẹn Những gương mặt quen Và ta nhớ ơi là nhớ Vui buồn thuở xưa mộng mơ Còn lại nơi ấy mắt biếc Còn lại nơi ấy luyến tiếc Còn lại nơi ấy bao ước mơ tan vào nhau Còn lại nơi ấy dấu vết Còn lại nơi ấy giá rét Còn lại nơi ấy, nơi phố quen ta gặp nhau Và ta đi Đến chân trời xa Để một ngày ta Sẽ quay về nhà Dù có Có bao điều mới Chẳng ngăn được ta Là vì ta vẫn biết Còn lại nơi ấy mắt biếc Còn lại nơi ấy luyến tiếc Còn lại nơi ấy bao ước mơ tan vào nhau Còn lại nơi ấy dấu vết Còn lại nơi ấy giá rét Còn lại nơi ấy, nơi phố quen ta gặp nhau Còn lại nơi ấy mắt biếc Còn lại nơi ấy luyến tiếc Còn lại nơi ấy bao ước mơ tan vào nhau Còn lại nơi ấy dấu vết Còn lại nơi ấy giá rét Còn lại nơi ấy, nơi phố quen ta gặp nhau Con phố quen ta gặp nhau Ngày ấy Nơi ấy Nơi ấy Ta gặp nhauWriters Okio Ha No translations available

ở nơi ấy tôi đã thấy