🎳 Hoàng Thượng Thứ Tội
Hoàng Thượng Thứ Tội. Tạ Thanh Anh cải trang thành nam nhi thay ca ca tham dự khoa cử, đỗ Trạng Nguyên, vào triều làm quan, mới chớp mắt đó mà đã gần ba năm. Từ thuở ban đầu thấp thỏm lo âu, mỗi một bước đi đều cẩn thận từng li từng tí, cho đến hôm nay mạnh dạn hành tẩu trên triều đình, có trời mới biết nàng đã sợ hãi biết nhường nào.
HOÀNG THƯỢNG THỨ TỘI Mục Lục. Đóng [Chương1] Tạ khanh [Chương2] Ôm [Chương3] Ngủ trên long sàn [Chương4] Gần gũi [Chương5] Tạ Lan "Hoàng Thượng," Ông nghiêng người đi phía trước dẫn đường cho Tiêu Trần Mạch, đồng thời cười nói: "Thần đưa ngài đến chính sảnh
"Hoàng thượng muốn chém muốn giết muốn làm gì thần đệ cũng được, không cần phí lời làm gì." "Vương gia thứ tội, Vương gia thứ tội." "Được rồi, đứng lên đi." Hạ Uyên không nhìn tới tên tiểu thái giám đó, đi từng bước một đến cửa điện, lúc quay ra sau
Hoàng Thượng Thứ Tội; Chương 43: Ngọt!!! Chương Trước /43 GO Chương Sau . Hoàng Thượng Thứ Tội Chương 43: Ngọt!!! Edit: Kai'Sa Team. "Có lẽ hoàng thượng không biết, đêm đó sau khi ta bị chàng làm bị thương, giọng nói tuy không khỏe, nhưng bởi vì chuyện như vậy quá
Đợi mấy ngày nữa, khi phong ba qua rồi, lại tìm cách để Hoàng thượng phát hiện thì ra là ta giả mang thai, lừa gạt chàng, tội này thật sự rất lớn. khôngchỉ là tội khi quân, mà một nữ nhân, lại giả mang thai lừa gạt Hoàng thượng, nếu như thành công, rất có thể tìm
Bạn đang xem: Cha ngọc hoàng thượng Tuy vậy so về vai vế thứ bậc thì Thánh mẫu Liễu Hạnh là vị Thánh tối đa trong đạo mẫu mã nhưng bên trên cõi thiên lấp thì Ngọc thánh thượng đế lại là đấng buổi tối cao, vị vậy trong những đền đậy ngài cũng khá được
Hiền Phi vội vàng giải thích: "Hoàng hậu nương nương xin thứ tội, sự tình lần này là thần thiếp tự làm chủ, sợ quấy rầy Hoàng hậu tĩnh dưỡng nên chưa bẩm báo." "Bổn cung nói chuyện với Hoàng thượng." Diệp Trăn Trăn ra oai phủ đầu trước.
"Hoàng thượng bán thân cứu quốc như vậy, thật làm Bổn cung hết sức kính phục." nếu truyền tới tai Hoàng thượng, sợ là người lại bị gán tội bất kính!" Thứ Hoàng hậu không có chỗ để cho mà Lệ Phi lại xem như bảo vật, đây không phải rõ ràng nói cho
Hoàng Thượng Thứ Tội; Chương 4: Đùa bỡn; Giới Thiệu. Đọc truyện hay ngôn tình sắc, ngôn tình sủng, ngôn tình tổng tài, ngôn tình cổ đại, ngôn tình xuyên nhanh, giới giải trí - showbiz. Web truyen luôn cập nhật truyen full, truyện mới một cách nhanh chóng và đầy đủ.
XbYN2. “Chữ thứ hai cũng sai sao?”“Đương nhiên, chữ thứ hai là chữ Luyến, còn chữ thứ ba là Trần.”Thanh luyến Thanh Anh yêu Tiêu Trần này, trong đầu toàn ý nghĩ xấu xa.“Vậy. . . Hoàng thượng định phạt vi thần thế nào?” Tạ Thanh Anh cắn môi giờ nàng chỉ ước gì gậy thịt hắn hung ác cắm vào, bị hắn va chạm, dùng cách này giảm bớt ngứa ngáy đang lan tràn khắp cơ như có thuật độc tâm, Tiêu Trần Mạch cười nói với nàng “Nàng xoay người lại, đưa lưng về phía trẫm rồi quỳ xuống.”“Hoàng thượng ~” Tạ Thanh Anh đáng thương nhìn hắn.“Tạ khanh dám kháng chỉ?” Hắn nhíu mày liếc xéo nàng.“Thần không dám.”Tạ Thanh Anh cố gắng lết đôi chân đã bủn rủn từ lâu, nàng xoay người sang chỗ khác rồi quỳ phục trêи người nàng vốn đã được cởi ra toàn bộ, chỉ làm đệm lót dưới thân nàng, vì thế trông nàng như chỉ để lộ nửa phút này chuyển vị trí, trong nháy mắt, cả người nàng lộ ra trọn lưng xinh đẹp trắng như tuyết, môиɠ căng tròn vểnh cao, đôi chân dài mảnh khảnh, hiện rõ trước mắt Tiêu Trần Mạch không sót thứ xuyên qua giữa hai chân nàng, có thể trông thấy đôi gò bòng đào trĩu xuống, đầu nhũ đỏ thể đẹp đến thế, khiến huyết mạch người ta sôi trào, thoáng chốc, khí huyết Tiêu Trần Mạch dâng lên, hạ thân nóng vội vàng cởi tiết khố bản thân, sau đó nhặt một tờ giấy tuyên thành rơi trêи mặt đất, còn có nghiên mực không còn thừa lại bao nhiêu, cuối cùng hắn lấy bút lông sói rồi đưa tất cả đến trước mặt Tạ Thanh Anh, “Trẫm phạt nàng, vừa ăn gậy thịt của Trẫm vừa chép một trăm lần mấy chữ vừa nhận sai.”Dứt lời, hắn bỗng thẳng lưng, “Phụt” Cắm gậy thịt vào ɖâʍ huyệt ướt đẫm của nàng.“A ~”Động tác của hắn khiến cả người Tạ Thanh Anh bổ nhào về phía trước, suýt chút nữa đã sắp mặt trêи điều, Tiêu Trần Manh nhanh tay lẹ mắt kéo nàng ôm eo nàng ra lệnh “Mau chép đi!”“A ~ Thần tuân chỉ ~”Thế là Tạ Thanh Anh chấp bút, chấm đầu bút lông sói ngậm no ɖâʍ thủy của nàng vào nghiên mực, sau đó bắt đầu viết chữ.“Thanh luyến Trần” một lần.“Thanh luyến Trần” hai lần.. . .Ban đầu, chữ nàng còn có thể xem như tinh tế, là kiểu chữ khải trâm hoa tiêu nhưng theo động tác đưa đẩy càng lúc càng nhanh phía sau của hắn, dần dà, nàng cầm bút không vững nữa.“A ~ Hoàng thượng ~ Chậm chút ~ A ~ Sâu quá ~”“Tạ khanh, về sau mỗi khi hạ triều, nàng đều ăn gậy thịt lớn của trẫm được không?”“Ưm ~ Hoàng thượng ~ Thần không dám làm nịnh thần mê hoặc chủ ~”“Không dám?” Tiêu Trần Mạch híp mắt, ánh mắt hắn sáng rực nhìn gậy thịt màu tìm đỏ ra ra vào vào trong hoa huyệt ɖâʍ đãng của nàng rồi khàn giọng nói tiếp “Vậy bây giờ khanh đang làm gì?”“A ~ Thần. . . Thần đang luyện chữ ~”“Luyện chữ? Hay là luyện hút gậy thịt?”Tiêu Trần Mạch cười khẽ, ngay sau đó, bỗng dưng hắn nặng nề va chạm, kϊƈɦ thích thẳng lên thịt non mẫn cảm của nàng.“Ưm ~ Hoàng thượng ~ Nhẹ chút ~ ɖâʍ huyệt thần bị ngài đâm nát rồi ~”“Chính là muốn đâm nát nàng, kẻo ngày nào nàng cũng nhớ thương Thẩm đại nhân nào đó, Mộ tướng quân nào đó.”Vừa tưởng tượng ra cảnh Tạ Thanh Anh nằm dưới thân Thẩm Bân, đáy mắt Tiêu Trần Mạch bỗng đục ngầu, động tác cắm nàng cũng càng thêm dùng sức.“Bạch”, “Bạch”, “Bạch”. . .Tiếng va đập thanh thúy đánh lên môиɠ Tạ Thanh Anh, nguồn cơn là từ hai túi ngọc của Tiêu Trần Mạch, chứng tỏ hắn dùng sức cắm mạnh cỡ nào.“A ~ Hoàng thượng, oan cho thần ~ Thần ái mộ Hoàng thượng ~ ɖâʍ huyệt của thần chỉ tình nguyện để Hoàng thượng cắm ~”Động tác ngang ngược của hắn khiến Tạ Thanh Anh trào nước mắt, tay nàng vẫn nắm chặt bút lông sói, thế nhưng trêи giấy tuyên thành, chỉ thấy những đường nét quằn quại, hoặc đậm hoặc nhạt, mực đen và dịch nhờn của nàng hòa cùng một chỗ, làm cho giấy tuyên thành bẩn không chịu nổi.“A. . . ~ Tạ Thanh Anh, nàng là của trẫm, nàng chỉ thuộc về trẫm,” Tiêu Trần Mạch vừa giữ chặt eo nàng vừa đưa tay ra phía trước vuốt ve nhũ thịt nàng, hắn khàn giọng nói tiếp “Nhũ thịt của nàng cũng chỉ có trẫm mới được bóp, tiểu huyệt của nàng chỉ có thể cho trẫm cắm, còn môиɠ nàng chỉ có trẫm được hôn, chỉ có trẫm được đánh.”Nói xong, hắn vung tay đánh mạnh lên cặp môиɠ tròn đang vểnh cao của Tạ Thanh Anh một cái.“A!”Môиɠ nóng rát đau đớn, thoáng chốc nước mắt Tạ Thanh Anh càng chảy ra nhiều mà, không đợi nàng phục hồi, ngay sau đó, Tiêu Trần Mạch lại đánh tiếp.“Chát!”Âm thanh giòn tan vang lên khắp phòng, đặc biệt rõ ràng.“A ~ Hoàng thượng ~”Bởi vì hành động của hắn, Tạ Thanh Anh không tự chủ kẹp chặt hoa huyệt, nhất thời, tầng tầng lớp lớp thịt mềm đua nhau hút chặt gậy thịt Tiêu Trần Mạch.“Tạ khanh, trẫm cắm nàng có sướиɠ hay không?”“Ưm ~ Sướиɠ ~ Hoàng thượng anh minh thần võ ~ Long căn Hoàng thượng cũng là thần vật thế gian ~”“A. . . Huyệt nàng hút trẫm cũng rất sướиɠ ~”Tiêu Trần Mạch ôm eo nàng, chạy nước thoải thể trắng như tuyết của bị chà đạp đến ngâm có bộ quan phục dưới thân thảy khiến hắn đỏ mắt.“A. . . Đâm chết nàng! Đâm chết nàng để nàng không tìm nam nhân khác!”” A a ~ Hoàng thượng ~ Sướиɠ quá ~ Ngài cắm thần thật thoải mái ~”Nơi tư mật hai người dán chặt vào nhau, ɖâʍ thủy tuôn trào nhiều không kể xiết, dọc theo bắp đùi Tạ Thanh Anh, uốn qua đầu gối đang quỳ, chảy lan động tác cắm vào, Tạ Thanh Anh càng ngày càng hưng phấn, cả người bị cuốn vào từng đợt kɧօáϊ cảm cực hạn.“A ~ Hoàng thượng ~ Không được ~ Thần đã tới rồi ~” Nàng khóc lóc thế quỳ sắp hết sức nhục nhã, song cũng mang lại kɧօáϊ cảm mãnh nàng bị hắn giữ chặt, môиɠ bị ép vểnh lên cao, hai chân giang rộng, thuận lợi cho gậy thịt hắn cắm một lần cắm, đều xâm nhập đến tận nhiều lần, hai túi ngọc của hắn suýt chen vào cảm càng nhiều, kϊƈɦ thích muốn phun nước tiểu, hai đùi Tạ Thanh Anh liên tục phát run, nàng khóc lóc xin tha “Ưm ~ Hoàng thượng ~ Xin ngài mau lấy ra ~ Thần chịu không nổi ~”Tiêu Trần Mạch vừa va chạm, vừa liếc nhìn nàng trong lúc dầu sôi lửa bỏng, hắn nhìn thấy hai má nàng đỏ bừng, nước mắt ràn giụa trêи mặt, nàng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, chứng tỏ đã đến cực thế, hắn cười xấu xa nói với nàng “Tạ khanh làm sao vậy? Muốn tiểu?”“Không ~” Chuyện tế nhị bị hắn đoán trúng, Tạ Thanh Anh phủ nhận theo bản nàng càng phủ nhận, Tiêu Trần Mạch càng chắc đưa tay thăm dò vào giữa hai chân nàng, tìm được tiểu hạch nhô cao, nhẹ nhàng ấn mấy cái. . .“A!”Giống như cửa đập đóng chặt đột nhiên mở ra, trong nháy mắt, cảm giác tê dại từ tiểu hạch lan tràn khắp toàn thân Tạ Thanh Anh, nàng không khỏi co rút, cả người run bần sau đó, một dòng dịch thể trong trẻo phun ra khỏi nơi tư mật nàng, tưới ướt đẫm quan phục nhăn nhúm và giấy tuyên thành trêи mặt không dám tin nhìn dưới thân, sau một lát, đột nhiên nàng nức nở nghẹn ngào, cả người mềm nhũn ngã sắp lên bàn, dùng tay che mắt khóc ngờ nàng không khống chế được!Ngay trước mắt Tiêu Trần thư án hắn phê duyệt tấu Thanh Anh cảm thấy mình không còn mặt mũi gặp ai thiếu nữ xấu hổ đến cực điểm, Tiêu Trần Mạch kéo thân thể nàng lên, để chân nàng ghé lên bàn, sau đó tiếp tục giữ chặt eo nàng, nhanh chóng cắm mấy chục cái, Tiêu Trần Mạch gầm nhẹ một tiếng, bắn ra trong cơ thể nàng, giải phóng tất cả tϊиɦ ɖϊƈh͙, rót vào tiểu huyệt ướt át của định đổi tư thế, nhưng thấy Tạ Thanh Anh cứ mãi cúi đầu, hắn lại không đành lòng, cho nên hắn ôm nàng vào lòng, dịu dàng hỏi han “Nàng khóc cái gì?”“Hức hức ~” Tạ Thanh Anh vùi đầu vào lòng hắn, nước mắt tuôn rơi như mưa, nàng nức nở nói “Hoàng thượng ~ Ta xấu hổ chết mất ~”Thì ra là vì chuyện Trần Mạch cười khẽ, hắn xoa bóp nhũ thịt nàng rồi nói “Chứng tỏ nàng xem xuân cung đồ không kỹ, vừa rồi nàng triều phun, là phản ứng cực hạn trong lúc giao hợp, nữ tử may mắn được trải nghiệm trêи thế gian này ít càng thêm ít.”“Thật không?” Tạ Thanh Anh mở to đôi mắt ngập nước, không dám tin hỏi lại hắn.“Trẫm không nói bậy.”Thấy hắn nghiêm túc, lúc này Tạ Thanh Anh mới ngừng khóc, không xấu hổ như vừa rồi nhưng ngay sau đó, nàng liếc nhìn đống lộn xộn dưới thân, còn có dịch thể loang lổ trêи tấu chương, nàng lại hận không thể tìm một cái lỗ chui quyển tấu chương này, phê duyệt xong phải trả trở về nghĩ đến việc tấu chương dính ɖâʍ thủy của nàng bị các triều thần cầm trêи tay, Tạ Thanh Anh vừa giận vừa thẹn muốn chết.~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~~ ̄▽ ̄~Tôi là ai, và đây là đâu……
Tạ Lan Viễn và Tạ Thanh Anh là một đôi song sinh long phượng thaiTạ Lan Viễn là huynh trưởng, một thân đầy tài hoa học thức, chỉ tiếc quanh năm ốm yếu nhiều bệnh, thật khiến người ta lo lắng cho vị công tử dịu dàng này. Tạ Thanh Anh là muội muội, vốn rất thích học chữ đọc sách, tuy là nữ nhi nhưng may mắn được sinh ra trong một gia đình không trọng nam khinh nữ, từ nhỏ đã được danh sư và phụ thân chỉ dạy, nên kiến thức của nàng cũng chẳng thua kém vị ca ca song năm trước, Tạ Lan Viễn trở bệnh nặng, kỳ thi Hương quan trọng mà bấy lâu y mong ước cũng không thể tham gia, chỉ đành chấp nhận nằm trên giường năm trước, Tạ Thanh Anh thấy huynh trưởng thất vọng buồn khổ mà quyết tâm làm ra một chuyện tày trời. Nàng mặc lên y phục nam tử, giả dạng làm huynh trưởng thay y hoàn thành kỳ thi. Nàng tin huynh trưởng sẽ sớm bình phục, nàng giúp y vượt qua kỳ thi Hương, rồi đến kỳ thi Hội y sẽ khỏe mạnh để tham Tạ Lan Viễn vẫn không khỏe lại, chỉ có Tạ Thanh Anh một đường vượt qua thi Hương, thi Hội và thi Đình, cuối cùng còn được đích thân hoàng thượng chọn làm Trạng vậy, Tạ Thanh Anh trong thân phận của Tạ Lan Viễn đã làm quan được 3 năm, tuy chỉ là một biên tu thất phẩm nho nhỏ nhưng cũng được xem là thân tín của hoàng năm…Từ lo lắng sợ hãi ban đầu, mỗi hành động đều dè chừng cẩn thận, cho đến bây giờ có thể hào phóng bình tĩnh bước đi trong hoàng cung, chỉ có trời mới biết nàng đã trải qua biết bao nhiêu lần nguy may khi cuối cùng huynh trưởng cũng khỏe lại, nàng có thể khôi phục thân phận vốn cần tiếp tục trà trộn trong triều đình, không còn suốt ngày lo lắng hãi cần ngày ngày đối mặt với hoàng thượng, với quyền lợi chí tôn cao thượng và đôi mắt hờ hững của hắn. Không cần phải sợ hãi hoàng thượng có thể nhìn thấu thân phận nữ tử của nàng qua tầng tầng quan chuyện rồi cũng sẽ ổn thôi…Tiêu Trần Mạch là cửu ngũ chí tôn của giang sơn Đại Dận và Tạ Lan Viễn là môn sinh mà hắn đắc ý đầy bụng kinh luân, văn chương lỗi lạc, cho dù là sách sử hay là sách luận đều có những kiến giải độc đáo của riêng mình. So với những lão thần trong triều, Tạ Lan Viễn có rất nhiều quan điểm hợp ý với bởi vậy sau khi “Tạ Lan Viễn” đỗ đạt Trạng Nguyên 3 năm trước, khi Tiêu Trần Mạch phê duyệt tấu chương, cáo sắc, đều rất thích triệu y theo hầu bên dần dần, Tiêu Trần Mạch cảm thấy mình thật không ổnBởi vì mỗi khi “Tạ Lan Viễn” đứng trước mặt hắn nói chuyện sửa sang lại tấu chương hắn lại bắt đầu không nhịn được mà nhìn chăm chú nhìn y. Có một lần bận bịu đến đêm khuya, khi “Tạ Lan Viễn” không chống đỡ nổi nằm trước án ngủ, hắn còn trộm hôn môi y. Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAvelandTrong nháy mắt chạm môi đó, hắn chợt nhớ tới mấy trăm năm lịch sử huy hoàng của vương triều, nhớ tới sự giáo dục ân cần của phụ hoàng quá hắn lại có thể…Sao hắn lại có thể…Động tâm với một nam tử được!Tình cảm sai lầm này, vốn đã chết yểu từ lúc bắt đầu, vốn định sẵn sẽ không có kết cục tốt đẹp. Chỉ là… vì sao bản thân đã quyết tâm cắt đứt đoạn tơ tình vụng trộm, quyết tâm vùi lấp cảm tình hậu thế bất dung này dưới đáy lòng… Nhưng hắn vẫn chẳng thể quên được y là nữ tử hoặc mối quan hệ giữa hắn và y không phải quân vương thần tử, chỉ là những người bình thường không bị ràng buộc bởi trách nhiệm, hậu thế… thì tốt biết rồi ông trời vẫn thương tình hắn, khi “Tạ Lan Viễn” không phải Tạ Lan Viễn mà là Tạ Thanh Anh, là người có thể đường đường chính chính đồng hành cùng hắn tới cuối cuộc may sao, Tiêu Trần Mạch có thể lấy Tạ Thanh Anh làm thê. Tạ ái khanh, ta yêu nàng....“Hoàng thượng thứ tội” là một bộ truyện ngắn gọn, nội dung đơn giản dễ hiểu và tiết tấu cũng khá nhanh. Nói chung đây là bộ thuần H văn nên khía cạnh quan trọng nhất tất nhiên là H rồi, cảnh H nóng bỏng, hấp dẫn, chất lượng đậm đà, đảm bảo khiến các sắc nữ hài lòng. Cốt truyện tuy không quá đặc sắc nhưng vẫn khá ổn đối với một bộ H văn, giọng văn edit mượt, đầy đủ các sắc thái, đây sẽ là một lựa chọn thích hợp cho những nàng sắc nữ ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre Google/Huaban
Có thể nói Hoàng Thượng Thứ Tội của tác giả Thư Thư là một bộ truyện cổ đại vô cùng đặc sắc kể về một vị hoàng đế đã trót động lòng với một nam nhân khiến cả triều đình phải ngỡ ngàng. Từ đây bao nhiêu câu hỏi được đặt ra. Cùng xem tiếp diễn biến câu chuyện dưới đây để xem hoàng thượng sẽ giải thích như thế nào nhé. Nội dung truyện Tạ Thanh Anh cải trang thành nam nhi thay ca ca tham dự khoa cử, đỗ Trạng Nguyên, vào triều làm quan, mới chớp mắt đó mà đã gần ba năm. Từ thuở ban đầu thấp thỏm lo âu, mỗi một bước đi đều cẩn thận từng li từng tí, cho đến hôm nay mạnh dạn hành tẩu trên triều đình, có trời mới biết nàng đã sợ hãi biết nhường nào. Đương kim thánh thượng khi thì hiền lành nhân hậu, khi thì sát phạt quyết đoán, khi thì chẳng nói chẳng rằng, khiến người ta không thể nhìn thấu. Tuy đã ba năm trôi qua nhưng mỗi lần gặp hắn Tạ Thanh Anh đều sợ hãi. Sợ quyền năng chí cao vô thượng của hắn, sợ ánh mắt lạnh băng của hắn, sợ hắn nhìn thấu qua tầng tầng quan phục, phát hiện ra thân phận nữ nhi của khi quân, tru di cửu tộc. Nhưng cũng may, bệnh ca ca sắp khỏi, không bao lâu nữa ca ca sẽ thay nàng vào triều, đến lúc đó nàng sẽ lại là chính nàng, gả cho người cũng được, ngao du thiên hạ cũng được, miễn là không phải vào triều, ngày nào cũng phập phồng lo lắng. . . . Ở trong mắt Tiêu Trần Mạch, vị thần tử trước mắt có thể coi là môn sinh hắn đắc ý nhất. So với đám lão thần cổ hữu kia, quan điểm của Tạ Thanh Anh hợp khẩu vị hắn nhất. Không biết từ lúc nào mỗi lần phê duyệt tấu chương hắn đều triệu nàng vào đứng bên cạnh. Thế nhưng dần dà, lời đồn đại nổi lên bốn phía. Tại sao đương kim thánh thượng không con nối dõi, thì ra là thích nam sắc, chứ nếu không tại sao ngày nào cũng ở cùng một Biên Tu thất phẩm nho nhỏ?Chính bản thân Tiêu Trần Mạch cũng cảm thấy mình không ổn. Lúc nàng sửa tấu chương bên cạnh, ánh mắt hắn luôn không tự chủ dừng ở trên người nàng. Thậm chí có một lần vào đêm khuya, Tạ Thanh Anh mệt mỏi ngủ gục trước long nhan, hắn đã chiếm hữu môi nàng. Hắn nhớ tới lịch sử huy hoàng mấy trăm năm của vương triều Đại Dận, nhớ đến lời dạy dỗ tha thiết của phụ hoàng trước khi tạ thế. Sao hắn có thể… Làm sao hắn có thể… Động lòng với một nam nhân đây?!
hoàng thượng thứ tội